Như ngọn buồn trôi

Trời dần buông trên cảng Helsinki. Anh đang chờ để đón chuyến phà cuối cùng về Baltic. Dần vào khuya, những tia nắng cuối cùng tạo nên một hoàng hôn rực rỡ trên biển. Những đàn chim hải âu chao lượn, kêu lảnh lót tạo nên những âm thanh huyên náo trong khoảnh khắc cuối ngày.

Hình ảnh chim hải âu bay lượn, ánh chiều buông đỏ rực những con sóng ở ngoài xa cùng mùi gió biển mằn mặn tạo nên cái ấn tượng thật đặc biệt mà mãi về sau anh không sao tìm lại được cái cảm giác hoàng hôn trên biển ở bất kì nơi nào khác.


Chiếc phà cuối cùng cũng lừng lững cập bến để đón những hành khách cuối cùng về Baltic. Mùa hè scandinava làm cho ngày trở nên thật dài. Đã 22h giờ khuya, nhưng cảm giác chỉ mới như đang về chiều. Bóng đêm bắt đầu chập choạng đâu đây. Tiếng chim hải âu dường như cũng lảnh lót hơn. Chuyến phà cũng bắt đầu rời cảng, bỏ lại sau lưng hai vạch nước trắng xoá. Những bóng chim hải âu vờn trên bến cảng xa dần, xa dần, sau rốt chỉ còn là những chấm đen trên nền trời đang sâm sẫm tối. Chả mấy chốc màn đêm đã nuốt chửng mọi thứ. 

 

Ánh sáng hắt ra từ khoang tàu chỉ càng làm nổi bật bóng đêm dường như đang đặc quánh cả không gian. Anh bước lên boong tàu, cảm nhận cái lạnh của những cơn gió đang thổi thốc vào mặt. Giữa biển tối mênh mông, con tàu vẫn lao đi vùn vụt như xé màn đêm. Không gian tĩnh lặng quá. Tất cả những gì anh nghe được vào lúc này chỉ là tiếng động cơ đang vận hành giữa màn đêm quạnh quẽ. 

 

Trong cái không gian cô tịch ấy, anh cảm nhận cái nhỏ bé và hữu hạn của kiếp người. Anh nhớ đến những ngày xưa cũ. Những giấc mơ của ngày đầu bước chân vào trường Luật. Anh nhớ người dù chỉ bước khẽ qua cuộc đời, nhưng đã kịp để lại trong lòng anh bao điều tha thiết. Những hình ảnh xưa cũ như những thước phim quay chậm. Có những điều ngỡ đã lãng quên, nhưng không hiểu sao trong lòng vẫn cứ nhớ. Vào những thoáng chốc không ngờ như lúc này, chợt trỗi dậy thật ám ảnh. 

Con tàu vẫn băng băng trong màn đêm.

If you miss the train I am on, you will know that I am gone . You can hear the whistle blow a hundred miles…


Nhận xét

  1. Văn phong của thầy thật nhẹ nhàng và đẹp tựa như không gian của một buổi trời thu với những cơn gió mát nhè nhẹ; em rất tiếc vì không có cơ hội được thầy giảng dạy tại trường Luật.

    Trả lờiXóa
  2. Từ một sinh viên môn Luật cạnh tranh của thầy.
    Em đã dùng cả buồi tối để đọc những bài viết của thầy, ban đầu là những bài viết về luật nhưng sau đó lại tình cờ "va" phải những bài viết này. Giữa nhiều bộn bề như thế, thầy vẫn giữ được những nét đẹp tâm hồn không pha trộn. Từng câu, từng chữ đều khiến em nao lòng.
    Em thật sự, thật sự rất ngưỡng mộ thầy.

    Trả lờiXóa
  3. Em nhớ bài này có thêm một đoạn nữa, mà giờ tìm đọc lại không thấy. Thầy ẩn bớt đi rồi phải không ạ? Cảm xúc bài viết này quá sâu sắc với em, em đọc năm 2019 giờ muốn vào đọc lại lại thấy thiếu thiếu

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét